Yang Zhan cởi cúc áo khoác đồng phục của Xiao Yun, Xiao Yun nhận thấy có điều gì đó không ổn. Xiao Yun lo lắng: "Em... em đang làm gì vậy?" Yang Zhan phớt lờ cô ấy và tiếp tục mở chiếc áo khoác màu trắng bên trong. Yang Zhan dùng cả hai tay kéo mở hết cúc ở giữa bộ đồng phục, lôi ra chiếc áo lót ren màu trắng gợi cảm. Xiao Yun nói: "A~~~~~~cút đi! Đừng chạm vào tôi!" Yun cố gắng vùng vẫy, nhưng dù có vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát khỏi sợi dây trói chặt, chỉ khiến chiếc ghế hình bánh xe lắc lư từ bên này sang bên kia. Sau khi cúp điện thoại, tôi nói với cô gái thứ hai: “Một người bạn của tôi xảy ra chuyện, tôi phải chạy tới xem xét. Chờ Tiểu Khang quay lại, giúp tôi nói chuyện với anh ấy. Chỉ cần nói rằng tôi sẽ không đợi anh ấy. Và lẽ ra hôm nay tôi phải nói chuyện với anh ấy." Hai người đang vui vẻ bên nhau, nhưng thật tiếc là điều này đã xảy ra với bạn, nhìn~~thở dài~~" ? Nói rõ ra thì không khác gì việc bán xác phụ nữ. "Ôi~ Cảm giác sướng quá~~ Sâu như thế này~~" Tôi cười cay đắng, vâng, hai đứa con đều ngoan.